Snow in Snow

• Snow

29.11.10

★ (3)




Hôm nay là sinh nhật Go. 
Nếu không tình cờ ghi ra, liệu cô còn nhớ ? 

***

Cũng đã tròn 1 năm, kể từ cái ngày cô cặm cụi kiên nhẫn đi mua cho Go 1 sợi dây chuyền vừa ý, và gửi vào tận nơi, kịp ngày sinh nhật. :) 
Mất 1 thời gian sau, cô mới ý thức được điều đó chỉ là thừa thãi. 
Thừa thãi cả với cô, cả với anh. 

Người cô đã từng quý trọng, người cô đã từng cố gắng dùng rất nhiều cách để nói lên lời xin lỗi chân thành nhất tới anh vì những hành động quá đáng của cô. Nhưng rồi khi mọi thứ đã qua đi, tình cảm liệu còn mấy phần ? 

***

Ngày còn bên nhau, ngày còn thương, ngày còn đong đầy những thứ mới mẻ, tất cả như 1 bức tranh được cô thêm màu này màu kia. Cái ngày anh bên cô cách đây gần 2 năm, cô vẫn còn rất nhiều nhiệt tình để " chơi ", còn rất nhiều nhiệt tình để dành thời gian cho tim cảm xúc. Nhưng rồi tình cảm cứ thế, từ lúc nào đã lặng xuống, nằm yên bình. Cô không quên anh mà chỉ nhớ đến anh bình thản. Khi đó cô biết tình cảm trước đây cô gửi nơi anh đã thật sự không còn, cô đã tự tay lấy về trọn. :) 

Cô đã từng viết cho anh 1 bức thư dài 6 trang giấy, nhem nhuốc chữ, nhem nhuốc cả nước mắt. Cô khóc thật, ngày ấy nước mắt cô nhiều lắm, thích là chảy, và chảy 1 cái là dỗ đến mệt nhoài. Người con trai đầu tiên và duy nhất đến hiện tại cô viết thư cũng là Go. Có lẽ về sau dị ứng với điều đó nên cô chẳng còn dùng đến hình thức xấu hổ tủi thân ấy nữa. Chữ viết ra thì ngoằn ngèo, nước mắt dính lem nhem nhòe chữ. Nhìn có vẻ phim nhưng bề ngoài thì xấu xí và khó đọc thôi rồi :) Âu, cũng là 1 kỉ niệm dành riêng cho anh. 

Cô từng áp đặt cho mình cái suy nghĩ vì cô bé ấy mà xảy ra chia tay. Sau rồi cũng biết thật lòng mà đính chính hoàn toàn không phải vậy. Tất cả chỉ từ cô mà ra. Anh đã thương cô nhiều thế nào, yêu chiều đến độ gạt đi rất nhiều sự trách móc... Cô thì chỉ đơn giản cần sự thú vị, cần có ai đó để khỏa lấp 1 cái bóng quá lớn trong tim. Dù khi bên nhau tình cảm cô thật lắm, cô không hề ác ý bày ra những kỉ niệm đẹp đó. Sơ đồ cafe, những buổi chiều chali gió, cafe dừa, tối mưa quảng trường... Tất cả không giả tạo. Có thể cô không hiểu bản thân ở 1 thời điểm nhất định, nhưng cô đủ chân thành để nói khi quen nhau cô chưa bao giờ mang ác ý. Chỉ trách, cái bóng trong tim cô quá lớn, đè nặng đi tất cả những yêu thương người khác gửi đến, để rồi cứ tự bản thân cô cột mình trong cô độc. Để rồi sau tất cả mọi thứ, anh buộc lòng buông cô ra vì " không thể vượt qua cái bóng ấy được ". :) Đành vậy. Cô không níu giữ. 

***

Go của bây giờ hạnh phúc, yên ổn, quay lại cảm ơn cô vì ngày ấy " dạy anh cách yêu " :) 

Cô cười đấy. Nhưng có lẽ tim cô chẳng thể nào vui được. Go đã tìm được người con gái cho anh cảm giác an toàn, cái mà trước giờ anh cố gắng nhưng không có được nơi cô. Anh là người tốt, anh xứng đáng nhận được những thứ như vậy.

Còn cô ? 
Cảm giác an toàn...

Đến bao giờ...




  



  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét