Snow in Snow

• Snow

24.11.10

★ (1)




     Mưa
     Mưa

     Và mưa :)

Rõ ràng năm nào cũng phải sống trong những tháng mưa ê chề ẩm ướt nhưng dù có lặp đi theo 1 chu kì dài ổn định, tâm trạng cô vẫn vậy, cái thân thân - lạ lạ. 

Cô chưa cười.

Cơn bệnh vừa dứt làm mặt mũi tái nhợt nhạt như 1 miếng thịt mỡ luộc chín không tái. Lệ khệ lôi chiếc ghế xanh da trời ra 1 góc sân trong có mái hiên, cô nghe mưa. :) Mắt thì mở, nhưng chỉ đủ thu vào tầm nhìn người đi đường 1 người có thần kinh k tốt ( cô nghĩ vậy ), vì mắt cô không chớp. Khi dành toàn bộ khoang não mình để nhớ về 1 điều j đó, cô cứ để bản thân bất động như vậy. Nỗi nhớ lúc bấy giờ - ngập đến ồ ạt. Và dường như, cũng trọn vẹn hơn nhiều.


***

     Cách đây hơn 2 tuần, cô cười toe với Sea, hẹn em 1 ngày Hà Nội gần. 1 chút vui đùa, nhưng phần lớn là thật, vì cô đã lên giấy cho 1 kế hoạch ngắn nhưng đủ. Thế mà xoạch - lịch thi ban ra cười vào cái kế hoạch  trên giấy kia của cô nụ cười mai mỉa. :) Phải thôi, cứ hễ cô tính toán cái gì, mong đợi cái gì, thì đến phũ phàng 80% nó sẽ chẳng đâu vào đâu cả. 

     Chả trách cô hay thích làm theo hứng đến vậy. Đành cáo lỗi với Sea. Thằng nhỏ hẳn sẽ giận cô lắm.


***

Cầm " Liệt hỏa như ca " trên tay, mân mê trang giấy sắc. Vậy là cô cũng đọc xong 2 tập truyện. Một hành trình kéo dài trăm năm cũng đóng lại có hậu - nhưng với cô nó vẫn là bi. Bi của Chiến Phong, bi của Ám Dạ La, và là bi của Tuyết. Cũng vẫn là Ngọc Tự Hàn kết thành với Như Ca. Cũng vẫn là Tuyết ngàn năm ở lại bên cạnh. Thương cho Chiến Phong. Lạnh lùng, vô tình, bạc nghĩa, chung quy cũng chỉ vì 2 chữ " báo thù ". Tình yêu trong Chiến Phong dành cho Như Ca, thực sự là tình yêu đau khổ nhất. Cô sẽ nhớ Chiến Phong, hơn cả Ngọc Tự Hàn. Váng vất 1 chút ám ảnh từ quá khứ.

Ngoài trời mưa giăng trắng. Một khoảng trời nhỏ hẹp chật chội. Cô thấy mệt. Vì thiếu ngủ, và vì rất nhiều thứ khác loanh quanh.


Cs cô dạo này chật hẹp, quá đỗi :)

***

     Cô với Sk, thật buồn ( cười )

     Có phải những người giống nhau sẽ không dễ quên lãng nhau, rồi trên con đường họ đi cứ phải đôi ba lần chạm mặt. Có cả những đậm và sâu.


     Với anh - cô là gì ? Nhưng rồi với cô - Anh là gì ?

     7 tháng là chưa đủ ? Đã thích nhau. Đã bên nhau. Đã chia tay. Đã làm đau và để lại vết cứa. Vậy thì hiện tại bên nhau là nghĩa j. Cái con người ta hay gọi là duyên phận, là đây ? Anh thích chơi đùa như 1 cơn gió, tạt đi rồi lại tạt lại quanh đời cô, tự do tự tại. Cô đã từng 1 lần muốn tiếp cận a, cũng đã trọn 1 lần quyết định rời bỏ.


" Thực sự cô có yêu anh không ? " - Có lẽ là không. 

     Anh xấu. Anh là 1 người xấu. Rất xấu. Cô luôn nhắc bản thân mình như vậy. Cô đã từng hận anh nhiều như thế nào, cô vẫn nhớ rõ. Vậy mà đến lúc gặp lại nhau trong hoàn cảnh cô không ngờ đến, cô và anh vẫn có thế cười với nhau. Và lại-như-là-yêu. Bất kể ngày mai tỉnh giấc, cô và anh xa lạ. Không mục đích, không lí do. Nói " thích là làm " càng làm cho mọi việc diễn ra kệch cỡm hơn. Là yêu sao ? Yêu trong mớ tình cảm hỗn độn giữa hận thù và vui vẻ ? Anh không hề biết điều đó làm cô mệt mỏi đến thế nào :) Với anh, mọi thứ nếu không xảy ra thì đã quá nhẹ nhàng, nếu xảy ra thì cũng vậy, chẳng thay đổi 1 ý nghĩa j hết. Thế tại sao anh vẫn cứ muốn làm khổ cô ? Cô có nợ anh từ kiếp trước ? Hay chăng là vì từ đầu cô làm tổn thương lòng tự trọng nơi anh ? Cô đã rời bỏ rồi, chẳng phải vậy sao.

     Anh rất tỉnh. Bao giờ người tỉnh táo hơn vẫn là anh. Để rồi chính cô tự để cho mình rơi vào cái trò chơi t.c rối tung rối mù không đầu không cuối, chỉ cần buông lơi trong giây phút, tim cô sẽ yếu mềm mà để nó yêu thương mất. Và cô tuyệt nhiên sẽ không cho phép điều đó xảy ra. :) Lòng tự trọng của cô không cho phép.

     Th. - bạn ấy vẫn còn yêu anh rất nhiều. Cô biết điều ấy. Cứ cho là như vậy đi, thì cũng chẳng có j quan trọng, chỉ đơn giản sẽ lại thêm vài lời nói ra nói vào, lại thêm tai tiếng. Cô nhận cả vào mình, anh thì vui vẻ :) Vì không phải là yêu, nên cô thấy mình đang thiệt thòi quá đỗi. Cô sẽ nhận lại được j ? Liệu có như cô mong muốn... Bỗng nhiên lạnh người, người ta chẳng phải hay nói người toan tính trong t.c sẽ bị trả giá đắt nhất sao...

***

     Cô không ác.

     Cô cũng không nhẫn tâm muốn hại 1 ai.
     Chưa từng.

     Cô không vô tri vô giác. Cũng không là 1 con rắn độc như anh nói. Anh đã hiểu sai về cô.
     Cô cũng cứ để vậy thôi.

     Có biết không ?
     Cuộc sống vốn dĩ đã không đơn giản như khi họ mỉm cười và nói " Không gì là không thể ".


***

     Tin nhắn đến. Là của anh.

     " Đi ăn chút j đi, anh đói. " 

:) Vậy đấy. Chiều mưa. 







 





5 nhận xét:

  1. Sài Gòn hôm nay lại mưa sao N?Thời tiết SG dạo này chắc ẩn ương lắm!N nhớ giữ gìn sk nhé.:)

    Trả lờiXóa
  2. Chị ở sg ?? . Nếu thế thì thật trùng hợp . Em cũng ở Sgòn!
    Một tháng rồi em ko thăm chị . Nhớ chị nhiều

    Trả lờiXóa