Snow in Snow

• Snow

29.6.13

• Smoking Girl




10 ngày bệnh, vật vờ như một cái xác khô, cũng đã đến lúc em buông tha tôi.

Vậy đấy, cơn bệnh luôn cố gắng " mây mưa " với tôi rất nhiệt tình. Khi tôi cảm thấy muốn buông tay vứt gọn đi luôn kỳ thi vì cảm giác không đủ sức cầm cự nữa thì nó lại rút. Ừ, ra em ấy còn biết khoan nhượng cho cái kẻ không-biết-quý-trọng đến em ấy là tôi đây :) Dại, thật dại. Lần này xong rồi có khi tôi không dám đùa dai với em nữa. Lên cơn bệnh, quả thật luôn đáng sợ * thở dài * :) Tôi hứa lần này là lần thứ n rồi.

_____

Tôi không định viết. Chẳng muốn đụng tay đụng chân gì vào lúc này. Gõ gõ, nhấn nhấn, cái tiếng bàn phím lọc xọc khiến đầu tôi không mấy dễ chịu. Thế nhưng hôm nay đi dạo trên đường vắng, tận hưởng chút cảm giác được ra ngoài sau những ngày bệnh tật khổ sở - tôi gặp một cô gái. Cô ấy đứng đó. Một mình. Và hút thuốc :) 

Tôi không định viết. Nhưng dạo này tôi thấy sợ sợ với trí nhớ kém cỏi của mình. Với một thứ đem lại cảm xúc như hình ảnh cô gái ấy hút thuốc và lẳng lặng tựa vào tường một mình - tôi muốn lưu giữ lại, đơn thuần tôi muốn vậy thôi. 

Con gái hút thuốc chẳng còn là chuyện j ghê gớm cả, mà vốn dĩ nó cũng chưa từng là 1 chuyện ghê gớm để mà hết ghê gớm. Chỉ bởi, hình ảnh ấy ập vào mắt, nửa nhịp sau giác quan sực nhớ lại giấc mơ dạo nào, một sự lồng ghép nguyên vẹn. Hình ảnh này từng xuất hiện trong giấc mơ tôi. Cách đây bao lâu tôi chẳng rõ. 

Cô gái với đôi mắt buồn, không hề lẫn 1 chút bụi nào của sự cộc cằn hay giang hồ ngang dọc. Cô hút thuốc - Chỉ lẳng lặng đi vào cảm xúc tôi một luồng cô đơn. Cô đơn lắm. Và cũng mạnh mẽ vô cùng. Mạnh mẽ kiểu j thì có trời mới hiểu được vì sao tôi có cảm giác như vậy. Tôi nhìn. Và kiểu như một câu truyện được tôi tự nêm tự nếm. Như cô ấy vừa trải qua điều j đó, như cô ấy vừa thất tình, như cô ấy đang thực sự khóc mà không có nước mắt chảy ra... Tôi lại chẳng đâu vào đâu rồi. Nhưng nghĩ nhiều đã thành phản xạ cộp thói quen khó bỏ.

Tôi nhìn lâu quá. Theo lẽ bình thường có người sẽ nghĩ tôi bị làm sao hoặc có âm mưu j với người đối diện. Thực ra, chỉ tại một phần cũng bởi cô đẹp. Con gái đẹp - hút thuốc - phong lưu. Cứ cái kiểu thích nghĩ như vậy. Cô nhìn lại tôi :) 1s, 2s, 3s... cô chìa điếu thuốc hút dở về phía đối diện. Nháy mắt. Mời.

1s, 2s, 3s... Tôi mìm cười lắc đầu rồi ...tiếp tục đi :| Tôi cũng chẳng biết mình mất đến 3s để làm gì khi sau rồi lại cười rồi lắc đầu hâm hấp như vậy. Tôi đi và tiếp tục suy nghĩ nếu mình tiến lại, chìa tay ra đón lấy điếu thuốc, lần đầu tiên trong đời mình sẽ hiểu cảm giác ấy là gì. Và rồi có khi, mình với cô ấy sẽ biết tên nhau, và rồi có khi, mình sẽ biết được vì sao trông cô ấy lại có thể sở hữu được sự cô đơn mạnh mẽ đến vậy. Và mình sẽ kể cô nghe, cô từng xuất hiện trong giấc mơ ngày nào :) Nhưng Nếu chỉ là nếu. Tôi luôn tôn trọng trăm phần trăm phản xạ đầu tiên của tôi trong mọi hoàn cảnh. Đôi khi có tiếc nuối 1 tẹo, nhưng chưa bao giờ oán hận nó. Có người từng bảo linh cảm tôi rất tốt, rồi kèm theo câu những người có linh cảm tốt thường thì tc sẽ khổ vô cùng. Hơi nghịch, nhưng lại đúng.

Sẽ có một dạng góp ý như tôi từng gặp cô ấy trong mơ, lại có thể gặp ngoài đời, đó là 1 duyên phận hay ho cần được tiếp tục. Tôi không nên bỏ đi. Tôi nên tiếp tục duyên phận đó. :) Tôi thì chỉ nghĩ đơn giản, tôi không thích :) Dù cảm xúc đặc biệt vô cùng khi nhìn thấy cô ấy, cảm xúc không phải ai cũng đem lại được. Nhưng tôi vẫn không thích. Chỉ là linh cảm không thích thôi. 




Duyên, còn thì sẽ gặp. 

Con người ta đôi khi chật vật mãi với cái duyên mỏng trong đời mà mãi không thoát ra ngoài bầu trời bao la kia được. Tôi cũng từng chật vật không yên như vậy. Cứ ngỡ ra rồi, thực ra chân vẫn nằm trong đống tơ vò rối tươm. Rồi có ngày chẳng hề hay biết chân bước ra khỏi cái duyên ấy rồi, mà cứ ngỡ còn sâu. Rốt cuộc thì, bản thân có ai là biết mình đang ở đâu. May ra chỉ trời xanh rõ duyên còn hay hết. 

Mà đôi khi còn đấy, nhớ về nhau đấy, thương nhau lắm đấy, cũng chỉ để lôi ra gặm nhấm cho ngày thêm dài lê thê mà thôi. 

Gem - :) 


___

8 nhận xét:

  1. Là hiện tại hay quá khứ vậy N?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Na luôn để ngày giờ hiện lên chính xác mà em :)

      Xóa
    2. Dạ.Là do e k để ý.Cứ ngỡ bài cũ N ạ.Lần trước e nhầm một lần rồi.Nên e hỏi vậy thôi:)

      Xóa
  2. Khi người ta không biết được câu trả lời người ta lại đỗ cho ông trời. Mà ông trời đôi khi keo kiệt chỉ cho duyên đến với ta trong một lần.

    p/s : Không hiểu sao từ " Na " nghe rất quen !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có thể đã từng gặp Biên Thùy ở Blog cũ...

      Cũng có cảm giác rất quen, ở cái tên Biên Thùy. :)

      Xóa