Snow in Snow

• Snow

14.1.14

• Free yourself




Những ngày đầu năm, vậy mà cũng đã trôi đi được quá nửa con số 1.

Chiều ngồi nhẩn nha ghi bài với bộ não lơ đễnh như mọi lần, nét bút khựng lại khi vừa dứt con số 2014, chậm rãi lật vở từ những ngày trước nữa...hoàn toàn không có sự tẩy xóa, không có sự nhầm lẫn nào giữa 13 và 14 cả.. 

Chợt nhớ lại những hình ảnh thân thuộc hiện về, khi bé đi học vào những ngày này, tôi luôn xụ xị với việc phải xóa đi để  ghi lại phần " ngày, tháng, năm ", bởi lẽ cứ 10 lần như 1 ghi nhầm con số của năm cũ. Phải đến cả tháng sau, mới quen dần vs 1 số năm khác. 

Lòng chợt trùng xuống, cũng không hẳn là buồn, chỉ là bất chợt thấy ngẩn ngơ và đâm ra suy nghĩ về sự đổi thay của nhiều thứ... Chẳng biết là đúng hay sai về cảm giác, chỉ từ việc nhỏ nhoi là không còn quên ngày tháng ấy, tôi nhận định rằng mình đã chẳng còn luyến tiếc hay nhớ nhung j về quãng thời gian đã qua cả...hoặc chăng, 2013 là một con số quá nhạt nhòa... Không nhầm, không lẫn, là không còn quan tâm. :)



Sắp Tết rồi, dần dà cái sự nhiệt thành hứng thú hồ hởi j đó cũng chẳng còn nữa. Lớn lên thêm vài năm, là sẽ phải tất bật lo cho cuộc sống gia đình, lo cho một cái Tết an nhiên đủ đầy, có lẽ cũng chẳng còn thời gian mà nhiệt với chả thành. Nhẩn nha với thời gian, bật cười khi thấy mình quá dư dả, trong cái quỹ sống 24 giờ đồng hồ ai cũng như ai này, bản thân lại luôn như đang sống trong gấp đôi gấp 3 số thời gian ấy. Đã từ lâu luôn muốn làm một thứ, nhưng thời gian không cho phép. Đến bây giờ thời gian tràn lan đổ dài lên người, sức khỏe lại không cho phép. * Cười * Cứ vậy thì đến hết cuộc đời này, ta sẽ làm được gì cho riêng mình đây. 

Dạo gần đây rất thân với một người. Đầu tiên là cái thân trong sự thản nhiên không quan tâm người ấy nghĩ gì, cần gì, hiểu được mình đến đâu. Người khác sẽ cười và nói thế mà thân cái quái j, với tôi, luôn có một sự thân như vậy. Ít ra tôi luôn hiểu khi mình gọi là thân, tức đã có sự khác biệt với hàng chục con người cười cười nói nói bên cạnh. Bất chợt một ngày cơ thể mệt mỏi, tôi lại đi quan tâm đến chữ " thân " - để rồi lại vật lộn cùng cảm xúc bất an vốn dĩ trước giờ vẫn k có lấy 1 điểm tựa an toàn khi nghĩ đến. Vậy mới nói, kiểu người như mình, khi đã biết yếu điểm cảm xúc của mình ở đâu thì cấm có mà đụng đến nó, biết là khi định tên cho một mối quan hệ thật sự sẽ xảy ra nhiều bất trắc thì hãy cứ làm như không đi, đừng định nghĩa, đừng phân tích, đừng rành mạch... Cứ lơ lơ đễnh đễnh như vậy, có khi sẽ ổn hơn, dù biết là chênh vênh đến đáng sợ với những điều như vậy. 




Gần Tết thật rồi, ít nhiều, vẫn mong được 1 lần về trước biển nơi ấy, dù kí ức nhạt nhòa đến đâu, dù lòng đã lạnh đi đến mức nào, vẫn mong khi đứng trước biển, những năm tháng ấy sẽ đậm nét hiện về, có thể lại khóc, rồi lại cười, và rồi lại đóng gói cất lại.

Nhớ..

Cũng đã 1 năm rưỡi rồi

Gạch đầu dòng đầu tiên việc sẽ làm, viết cho 2014 :


- Mỏm đá ngày nào, về với biển. (:







-Gem-





2 nhận xét:

  1. Em cũng nhận ra, bản thân không còn viết nhầm con số 2014 lần nào cả. Có lẽ mọi thứ đang dần thay đổi, khi chúng ta trưởng thành.
    Em về nhà với Ba rồi.
    Ngôi nhà bình yên, ấm áp .. nơi mà em muốn làm gì cũng được.
    ..
    SG mấy hôm nay trở lạnh, Na mặc đủ ấm nhé !
    Giữ gìn sức khỏe, đừng để đổ bệnh những ngày cuối năm này.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nghe mà an tâm, ấm áp và bình yên của gia đình là thứ tuyệt vời hơn tất thảy... Tận hưởng đi e nhé, rồi chẳng thấy mốc lại xa, lại kiên cường 1 mình..

      * Ôm Du của Na thật chặt * >:D<

      Xóa