Snow in Snow

• Snow

27.4.13

• Mảng màu vụn.





• Hôm qua nằm mơ, một giấc mơ đẹp hiếm hoi giữa nắng Sài Gòn gay gắt. Giấc mơ trưa. Chóng vánh lắm thôi. Cái kiểu không thể khẳng định mình đang ngủ, đã ngủ, hay chưa ngủ ? Vậy mà giấc mơ vẫn đến. Người  đứng đó và lặng lẽ cười. Tưởng chừng như có thể với thêm 1 li nữa thôi là có thể chạm vào ảo ảnh. Lâu lắm rồi, người có cười với tôi như vậy nữa đâu. Giấc mơ mang màu cánh anh đào trắng trong vắt. Ước mơ tôi của một mùa nào đó, lại ùa về khi cố gắng tát nước lạnh vào mặt. Tôi nhớ người. 

...

• Có người rủ tôi đi biển. Tôi từ chối. Biển Vũng Tàu mùa này đông lắm, đông nghịt người. Không phải sợ hơi người, mà là tôi hơi e sợ hơi biển. Anh ấy có vẻ hơi hụt hẫng khi tôi trả lời nhẹ nhàng và nhanh như vậy. Tôi không ghét anh, cũng không phải ghét đi du lịch vào những ngày nghỉ lễ thế này. Chỉ là, đừng lôi tôi đi biển. Ít nhất là đến bây giờ :) 


....


• Có một cô bạn vừa chia tay người yêu. Cuộc tình 3 năm có lẻ. Cô ấy khóc. Cô ấy cứ ôm tôi và lẩm bẩm " Vượt qua, vượt qua, vượt qua..." Tôi thương. Nhưng chỉ nói " Mắt không thấy thì từ từ tim sẽ không còn đau. Cái gì không phải của mình thì cố cũng chẳng được." Cô ấy bỏ ăn. Tôi đành mặc kệ. Thương nhưng biết lsao, chỉ tự bản thân là vực đc bản thân thôi :) 3 năm, khoảng thời gian yêu tôi chưa hề chạm tới :) Tôi không thể yêu mãi một người. Hay nhân nhượng hơn 1 chút, tôi không thể giữ nổi yêu thương.. :) 


...

• Tôi trễ học. Vì một chú cún đi lạc trước cửa nhà. Giống Su của tôi đến ngỡ ngàng. Mất một khoảng dài tôi đơ ra và tưởng rằng Su của tôi từ nơi thiên đường xa xôi đó quay lại. Cười nhạt. Tôi ôm con cún đó vào lòng. Ngó quanh quất xem có chủ của nó gần đây không ( ko dám chắc tôi ko có suy nghĩ bắt cóc chú cún này về ) (: Những chú chó giống Su, thường có đôi mắt rất ám ảnh. Tôi cứ nhìn mãi, nhìn hoài, đôi mắt ướt ướt ấy cũng gián chặt vào tôi. Nó biết nói không ? Có thể nó biết nhưng không nói được. Vì trông cứ như nó đang muốn nhắn gửi 1 điều j đó. Tôi cứ ngồi như vậy, đùa với nó. Tôi còn tự ý gọi nó là Sukon. :D Rồi cũng có cậu bé đi tìm nó về. Cậu hớt hải, cậu vội vã, và rồi cậu cười rạng rỡ thở phào. Tôi hiểu. Cả quãng đường đến trường hôm ấy, tôi nhớ Su nhiều hơn hết cả, và nghĩ về sự mất mát chia xa. Cũng quen.



• Một cô bé kì lạ. Với 1 số sim đơn giản nhưng làm tôi phải lưu tâm. Tôi không biết tên em, cũng không biết từ đâu và vì sao xuất hiện - lại có thể hiểu về 1 mảng quá khứ của tôi rành-mạch đến thế. Tôi không biết mục đích của em là gì, cũng không cố gắng tìm hiểu mục đích của em. Với tính cách tôi, có thể ngay từ đầu đã không cần rep em. Nhưng em lôi người ấy vào. Em nói một số thứ làm tôi ngạc nhiên. Khen cho em, biết cách thu hút sự tò mò của tôi như vậy. :) Thêm 1 điều nữa, có thể em nghĩ tôi sẽ ghen hay đại loại tức giận với những lời lẽ trêu ngươi trẻ con của em, nhưng tôi chỉ thấy thêm phần hiếu kì. Em từng yêu bầu trời của tôi, từng quan tâm đến cả tôi, tại sao đến tận bây giờ khi tất cả đã không còn, em mới tìm đến ? :) 


...


• Khi người yêu cũ của người yêu cũ của bạn hẹn bạn cafe ? Bạn sẽ ứng xử thế nào cho " phải đạo " ? - Hì, cười rồi cho qua, nhắn lại lịch sự ? Hẹn gặp vào 1 thời điểm khác ? Không trả lời ? Vắt óc suy nghĩ xem em ấy có mục đích j ? :)) Thật may, tôi không sống tình cảm đến mức phải vắt óc ra như vậy. Có dịp thì sẽ gặp. Để xem gặp thì nói được j trong khi chỉ là sự quen biết bắc cầu qua 1 người kon trai. :) Có khi tôi còn rủ bé ấy đi chơi lung tung để cho bớt buồn ấy chứ :P Chỉ khổ 1 nỗi, con người em ấy hơi khác những người bình thường, nội tâm và có chút khó hiểu :) Nên tôi không sợ mình kiệm lời, chỉ sợ em ngồi nhìn tôi và chỉ nhìn thế thôi :|


...


• Quậy tưng bừng với đám bạn. Đại hội đồng đi cắt tóc, ngồi xôm xả bàn luận tóc tai như 1 phiên họp chính trị lớn. Đại hội đồng đi hát, đúng chất một vườn chim với lóc nhóc cơ may là chim non choe chóe với chim tiền bối trầm khàn, thiếu nhi đến Trịnh rồi lại Cách mạng chiến tranh :v Đại hội đồng rủ nhau về Vĩnh Long tìm xoài tìm ổi chọc đến rụng rời tay chân =)) Đại hội đồng chơi trò con nít đồ hàng thổi lò đen cả mặt.

Mà vui. :) Dạo này cái đám bạn bè lóc nhóc của mình nhiệt tình, dễ thương, và đáng yêu đến kì lạ >:D<  Đôi  khi buồn cũng có ngay 1 đứa gọi điện tới và chửi bới điên cuồng " Na khùng, bao giờ m mới hết khùng " :))


.............


Những kí ức. Những mảng màu cuộc sống vụn vặt. Tranh thủ ghi lại để 1 ngày nào đó về sau tìm lại, đã biết mình đã từng ngày lớn khôn :) 








Gem - 28.04.13

13 nhận xét:

  1. Những "mảng màu vụn",đôi khi trong chừng ấy tháng năm trưởng thành,con người ta cũng sẽ đi qua những điều ấy phải k Na?Những lúc buồn,có một vài người bạn nt qua cũng khiến N đc an ủi phần nào N nhỉ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cũng tùy e à :) Na ko còn coi đó là sự an ủi j cả, chính xác vì k thích chữ an ủi :D Nỗi buồn nhiều khi cũng đơn giản thôi, tự tiêu hóa là cách tốt nhất. Đến khi buồn quá, thì lại chẳng muốn nghe ai ^^ Chơi lâu thành quen, hiểu tính nhau là điều quan trọng nhất. Biết mình cần j và k cần j :)

      Xóa
  2. Na ..
    Em nhớ Na ..
    Em sẽ không nói gì .. Im lặng và ở cạnh nhau.

    Trả lờiXóa
  3. lần nào cũng v,mỗi lần ghé blog sis e đều có cảm giác như v... :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm giác ấm áp,bình iên,có khi là hoang mang nhưng lại thấy gần gũi như mình z :)

      Xóa
    2. >:D< Cảm giác An Yên mang lại cũng ấm áp lắm

      Xóa
  4. Cứ tìm mãi mà trong bức tranh không có con mèo nào :(

    Trả lờiXóa
  5. Rất đặc biệt Na à .

    Trả lờiXóa