Ta cứ đi tìm
Tìm mãi
Ai đã tạo ra vết cắt này
Ai đã nhẫn tâm tạo ra 1 vết cắt , độc 1 vết
" sẹo thường đau nhói khi gặp mồ hôi"
Ta đã tìm được người để kể , để trút những j phải đè nén , những j ta chỉ biết kể cho chính mình nghe
Kể xong rồi , chẳng cười được nữa .
Hoá ra nói ra được cho người thứ 2 biết , nó lại là chìa khoá mở tung túi nước mắt ta cất giấu bấy lâu nay
Trời tắt gió rồi . Trời chỉ nắng. Cái nắng tháng 6 khô hanh cực độ. Có mưa. Nhưng chỉ là để bới tung lớp bụi phủ trên đường. Có gột sạch đâu...!
Vết cắt nhạt nhòa trong nước mắt. Ta bỏ lỡ nhiều quá…
...........
Bỏ lỡ…một nhịp yêu thương
.......... Và cả cảm xúc ta chắt chiu từ mùa trước.
Người bỏ quên và cất bước ra đi đem theo tất cả thương yêu....
- Do mày cả thôi....
- ... Không phải do tao
- Không mày thì ai
- ừ thì , tao chỉ làm cái ban đầu thôi mà ....nói chung k phải do tao
Ngang thế thôi , nó biết chứ , biết rõ lắm chứ , rõ hơn ai hết .
Uh , ngang thôi. Cao ngạo thôi...
Bản chất của ngang là không chịu thừa nhận :)
Mùa cứ thế trôi
Đến rồi đi
Chạm thật gần mà như là xa lắm
Giật mình
....................
Ta biết mình đau
[Na]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét