Snow in Snow

• Snow

3.3.09

♦ Sân ga.



Tháng 3.
Tháng 3 rồi cơ đấy.

Nắng tháng 3 rất vàng, rất chín
Nắng lung linh, tinh khiết, chói mắt, rực rỡ, kiêu sa, hồn nhiên và bướng bỉnh

Dường như ta đang tả một ai đó, nào phải nắng đâu ?

Ta lang thang trên đường
Không áo, không mũ, tóc không cột, ta nheo mắt nhìn thẳng vào mặt trời chói lọi...
Trưa và 1 mình ta...chỉ 1 mình ta mà thôi.

TỰ DO.



Ta cúi xuống. 
Bắt gặp mình trong cái bóng màu đen rất lạ. 

Tự dưng thích thú cái cảm giác này. 
Ngắm ngía cái bóng...không ánh mắt, không nụ cười, chỉ là những cọng tóc loe quoe và cái nghiêng đầu rất bướng.
Ừ, ta đó.

Ta ra ga.
Nắng vụn vỡ trong nỗi nhớ vô bờ.
Nắng vỡ òa trong tim...
Ta nhớ, nhớ người da diết !

Một ngọn gió lang thang
Một nụ cười rất khẽ
Kí ức lại ùa về
Ta tự hỏi " Cớ gì mình lại bước vào ga ?"

Một ước mơ, đơn giản, thành thật đến đáng thương
Ta không cho phép ước mơ ấy tồn tại
Niêm phong yêu thương là 1 cái tội ?
Ta nguyền rủa thời gian...!

Chập chờn giữa 2 miền hư - thực                                                        Ta - Người. 


Nắng vẫn vô tư tràn trên tóc. 
Thế mà len cả vào mắt. Ướt đẫm.

" Đời là cõi tạm " - Chỉ là tạm mà thôi.

Lạnh lẽo và đơn độc giữa trời nắng cháy
Ta đi tìm chút mảnh vỡ của ngày xưa...
Xa lắm, xa thế - xa vô cùng rồi...

Trời tắt nắng. Mây đen. Và thế là mưa.
Nhanh vậy là cùng.

Cớ sao nhớ - quên không mong manh như thế, để ta được bình yên trong nỗi cô đơn..

Tháng 3 - Ta sẽ còn viết tiếp.... cho riêng ta.



[Na]
03.03.09






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét