Snow in Snow

• Snow

27.1.13

• Chuyện đời.



Một ngày dài.

1. Bệnh tình chẳng có dấu hiệu suy giảm. Tôi đến mệt với nó. Vốn dĩ thích ở trong phòng, nhưng bây giờ lại biến thành vì không đủ sức khỏe nên buộc phải ở trong phòng. Cuối tuần trời đẹp vậy, cũng chỉ qua ô cửa sổ  rộng và cao mà thôi. Âm nhạc của những ngày xưa cũ hôm nay vang đều. Cũ đến thế nào thì tôi cũng chẳng đủ để nhớ, chỉ biết tôi đã từng nghe, từng cảm, và đã từng thuộc nằm lòng.

2. Cuộc đời có những chuyện tình đau lòng hơn cả phim. Vì thường thì phim có hậu, còn đời thì không ưu ái như thế. Cả một ngày dài, tôi suy nghĩ về cô ấy, một người trước giờ tôi chưa từng nói chuyện, chỉ biết qua 1 cái tên. Cái lúc mẹ tôi thở dài và kể cho tôi nghe về chuyện buồn của cô, tôi còn tưởng mẹ đang hư cấu lên quá. Sự thật là vậy, chẳng 1 chút hư cấu nào. Tôi thấy đau lòng, dù không hề thân cô.

Cô ấy đẹp. Phải nói là cô ấy đẹp, một vẻ đẹp mặn mà và duyên dáng. Một người đàn bà không hiểu vì sao càng đẹp hơn trong mắt tôi khi cô nuôi con 1 mình. Mẹ kể hồi trẻ cô thuộc dạng nổi tiếng lắm, ừ thì cô đẹp, học giỏi, ăn nói tốt, lắm người theo. Rồi người đàn ông đấy xuất hiện. Anh ta người Hà Nội :) Một chuyến điều chỉnh công tác, đẩy anh ta về cái nơi cách xa cả ngàn cây số. 

Anh ta cũng đẹp. Một vẻ đẹp lãng tử và phong lưu có thừa. Mẹ tôi nghe chừng không thích ứng nổi với kiểu đó, vì chuyện xảy ra cũng lâu rồi nên mẹ không kể nhiều, chỉ bảo anh ta đẹp mã nhưng riêng đôi mắt trắng dã ra là mẹ dị ứng, đàn ông như thế hay bạc tình. 

Và quả thật là anh ta bạc tình. Bạc đến độ " ly hôn là chuyện thường tình ở đời " nhưng anh ta lại có thể làm cho nó tệ hại lên gấp rất nhiều lần. Lúc gần cô ấy, anh ta nói lời yêu. Anh ta làm đủ mọi cách để có được tình cảm của người con gái ấy. Ừ, có khi anh ta cũng yêu thật. Họ yêu nhau. Vì yêu nên mới cưới ? Vì yêu nên mới cùng nhau sinh ra một đứa con trai đẹp ? Cứ cho là vậy đi.

Rồi người đàn ông đó được tin điều chuyển công tác lại về Hà Nội. Anh ta đi kèm theo một lời hứa ra trước để xem xét tình hình rồi đưa cả nhà ra cùng. :) Một lời hứa trọn vẹn. Một tháng, hai tháng, anh bảo còn nhiều vấn đề chưa giải quyết xong. Đến tháng thứ 3, chắc hẳn chẳng còn mang cảm giác của 1 người chồng nữa. Cô ấy ra Hà Nội, và đúng như phim vẫn chiếu, cô gặp anh ta cùng 1 người con gái khác. Cái cảm giác đó, e rằng chỉ có người trong cuộc mới cảm nhận đủ. 

Cô trở về sau khi nghe a giải thích này nọ, rằng a ta và cô kia chỉ là những người bạn thân bình thường, rằng thì là abc xyz. Thêm 1 thời gian nữa, khi nỗi lo sợ đã hoàn toàn lấn chiếm cả lí trí và con tim, cô dắt theo đứa con, đến tìm anh ta thêm lần nữa. Có lẽ đứa con là niềm hy vọng cuối cùng của cô lúc ấy. Lần này không 1 lời giải thích nữa, ném thẳng vào mặt cô là tờ đơn ly hôn. :) Tay trong tay cùng cô bạn gái nhà gia thế, sự tồn tại của đứa con cũng chỉ là vô nghĩa. Ngay cả gia đình nhà trai cũng coi cô không trọng lượng, gạt đi và bảo cô nên đồng ý ly hôn. Cái gia đình đó, có phải nên nhận 2 chữ " thất đức " ko ? :) 

....

Tôi nghe mẹ kể đến đó. Rồi trời mưa. Mưa rất to. Át cả tiếng mẹ. Tôi nhìn mưa và nghĩ về cô. Nhớ về nụ cười lúc sáng khi cô đến nhà và thăm mẹ. Tôi có hỏi mẹ sau đó cô sống thế nào, mẹ bảo dạng như 1 lần chết đi sống lại thôi. Có lần tự tử thì được cứu. Rồi sau cô đỡ hơn nhờ gia đình và người thân, và quan trọng là đứa con nhỏ. Vì đứa con, cô gái ấy, đã mạnh mẽ sống một mình đến bây giờ. Cười, và sống tốt. Thời gian cũng cứ trôi qua như vậy. Có nhiều người thích cô, thích từ lâu, đề nghị cưới, nhưng mãi đến giờ cô vẫn chẳng đi thêm bước nữa. Có lẽ một lần là quá đủ với người con gái ấy rồi. 




3. Và rồi tôi đâm ra đã dị ứng lại càng dị ứng hơn với con trai Hà Nội. Nghĩ đến Bi, chợt cố vớt vát vài phần, và đẩy Bi vào khái niệm " Người đàn ông không bị thời thế đảo điên". Trước đây tôi thích người Hà Nội, tôi thích con trai Hà Nội, thích tất cả những gì thuộc về Hà Nội. Và phải là Hà Nội đúng chất. Hà Nội nguyên bản. Nhưng giờ thì cái sự thích dành cho những người con trai ấy không còn nữa. Không còn. Mặc dù 1 phần tâm tôi biết mình luôn rất dễ bị thu hút bởi giọng nói của những người con trai ấy vô cùng. Phải tránh. Tránh thôi.! 

4. 1h sáng. Rõ ràng đã uống thuốc, mà vẫn không thể ngủ. Ngồi lom khom nghe nhạc và nghe mưa. Tôi nhớ người con trai ấy. Câu chuyện buồn của mẹ làm tôi nhớ về người mà cả phần đời còn lại tôi sẽ ko bao giờ gọi tên, cái tên tôi từng yêu quý. Nên cảm ơn chăng, vì tôi và anh cũng đã xa nhau đến vô cùng rồi. Vậy mà tưởng chừng vẫn trơ ra nỗi cô độc và sự tổn thương lòng tự trọng cao vời vợi. Đến bao giờ nguôi. 

5. Hôm nay tôi ghé thăm blog của 2 người bạn. Cũng có lí do cả. Vì entry của 1 người xuất hiện trước, và họ đang gặp vấn đề rắc rối vs nhau. Vốn dĩ định để lại cmt nhỏ trong blog 1 người, nhưng rồi đọc thêm những cmt của họ cho nhau, những cmt dài đằng đẵng vs nội dung luẩn quẩn ấy, tôi thở dài và đi ra. Cãi vã và hiểu lầm nhau là chuyện bt, nhưng sẽ là tổn thương nếu sự cãi vã nó nhìn nhận ra cả 1 sự thật mà từ trc không có. Bỗng thấy mệt. Tôi của hiện tại may mắn k bị vướng bận vào những sợi dây tình bạn loằng ngoằng ấy. Một phần là nhờ sống vô tâm hơn trước. Cái sự quan tâm có hạn không ảnh hưởng đến mình, cũng chẳng làm ảnh hưởng đến ai cả. Gần đây tôi chỉ còn thường xuyên ghé thăm và cmt cho những người bạn blog mà trong entry của họ tôi tìm thấy sự đồng cảm. Là s' Nhẽo, là Suỵt, là Soso, là Kid, là s'Vi Phong, là pé Nim, pé Pin, pé Du, pé Yên,.. Bây giờ có khi chuyển qua làm khán giả thầm lặng, đọc thầm lặng, ra cũng thầm lặng nốt :P Blog này nào có chế độ hiển thị người ghé thăm :)

6. Dạo này tôi bị say với thơ Hàn Mặc Tử. Say với " Đời phiêu lãng " Từng câu, từng chữ một. Là cái chất thơ điên mà chị Trang đã thích từ rất lâu rồi. Điều đó làm tôi nhận ra, càng ngày tôi càng giống chị. 

" Mây trắng ngang trời bay vẩn vơ 

Đời anh lưu lạc tự bao giờ 

Đi đi... đi mãi nơi vô định 

Tìm cái phi thường cái ước mơ. 



Ở chốn xa xôi em có hay 

Nắng mưa đã trải biết bao ngày 

Nụ cười ý vị như mai mỉa 

Mỉa cái nhân tình lúc đổi thay. 


Trên đời gió bụi, anh lang thang 

Bụng đói như cào lạnh khớp răng 

Không có nhà ai cho nghỉ bước 

Vì anh là kẻ chẳng giàu sang 


Ban đêm anh ngủ túp lều tranh 

Chỗ tạm dừng chân khách bộ hành 

Đến sáng hôm sau anh cất bước 

Ra đi với cái mộng chưa thành..."

( Đời phiêu lãng - Hàn Mặc Tử)


[Na]
28.01.13






52 nhận xét:

  1. Em cũng rất sợ sự chia ly Na à, có đôi lúc em cũng nghĩ là sẽ không bao giờ kết hôn khi nghe được những câu chuyện tương tự như câu chuyện Na được nghe. Nhưng em lại nghĩ lại, dẫu sao không có gì là mãi mãi cả, mình được hạnh phúc là được rồi, dù hạnh phúc đó ngắn ngủi, nhưng không hối tiếc. Ngày ấm Na nhé *ôm Na*

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phải rồi Pin ạ, người ta vẫn bảo yêu là đau đấy, nhưng r cũg vẫn nhào vào mà yêu. Yêu mù quáng có nhiều nhưng yêu tỉnh táo thì chẳng đc bao nhiêu. Phải chăng cái hạnh phúc kì ảo t.y đem lại đó, chỉ xuất hiện khi đầu óc ta chẳng còn minh bạch ^^

      Pin từ nay phải xa nhà rồi, sống tự lập sẽ có nhiều chuyện xảy đến vs em lắm. Nhưng cũng sẽ có nhiều cảm xúc hơn vs c.s này. Cả cái t.y ngọt ngào kia nữa :P

      1 tuần may mắn, em gái yêu của Na >:D<

      Xóa
  2. Em rất thích con trai Hà Nội. Em đã từng nghĩ, sau này sẽ ra Hà Nội, sẽ gặp và yêu 1 chàng trai gốc Hà Nội. Sẽ là một tình yêu lãng mạn... Em đã từng mơ như thế ! Con trai Miền Nam thì nhạt nhẽo lắm, nhưng họ chân tình. Cô gái ấy cũng từng có hạnh phúc, nhưng hạnh phúc qua đi để lại quá nhiều đau thương.. Mà đàn bà, khi trải qua những việc như thế sẽ cứng cáp hơn và mạnh mẽ hơn. Một mình nuôi con, lo cho cho là đủ. Họ sẽ không cần một người đàn ông nào bước vào cuộc đời họ làm cho thế giới họ dậy sóng nữa.. Em rất ngưỡng mộ những người như vậy :)
    ...
    Chị cố gắng uống thuốc, và ăn uống điều độ để cơ thể khỏe lại nhé.. Nghỉ ngơi và chăm sóc bản thân. Đừng để mình ốm..
    Yêu Na ♥
    Đầu tuần nhiều nụ cười. Và mau chóng rời khỏi căn phòng, ra ngoài hít thở chút không khí trong lành cũng sẽ khỏe hơn.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn em. Na sẽ mau khỏe thôi. :)

      p/s : Em từng nghĩ sau này sẽ ra Hà Nội, còn Na lại từng nghĩ Du bé nhỏ sẽ bay vèo vèo qua Paris vào 1 ngày đẹp trời nào đó với nỗ lực của bản thân và gặp 1 tình yêu trọn vẹn đầy màu sắc cơ <3 Mọi ước mơ đều sẽ có thể thành hiện thực mà :D

      Xóa
    2. Em sẽ bay ra Hà Nội trước khi bay vèo qua Paris... Ước mơ của em sắp xếp trước sau cả rồi =)) Cơ mà, nhiều khi ''đời không như là mơ nên đời thường giết chết mộng mơ'' đó chị.

      Xóa
    3. Có ước mơ và cố gắng cho ước mơ của mình vỗn dĩ đã là 1 điều rất đẹp rồi :) Thực ra Na sống lãg du lắm, và thấy c.s của mìh tạm bợ và vẫ vô nghĩa phần nhiều ^^ Vì Na chưa xác định cho mìh 1 ước mơ to lớn cụ thể nào cả. :) Cứ cái này 1 chút, cái kia 1 chút, đôi khi chỉ cần thú vị là được. Ko quan tâm nhiều, cũng chẳng nỗ lực giành lấy về mình. Nhìn người khác vs ước mơ của họ, cũng thấy ngưỡng mộ lắm :)

      Xóa
  3. Vùng miền nào cũng có người tốt - người xấu em à. Tuy rằng mỗi con người đều ít nhiều mang dấu ấn của vùng đất anh ta sinh ra, nhưng nếu dựa vào vùng miền mà phân biệt ai được với ai thì chắc là "quá khỏe" - còn sợ chi những chuyện dối lừa phải không. À, chị cũng thích Hàn. Lâu rồi lại thấy có một người nhắc đến Hàn như em.
    Giữ sức khỏe nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em rất thích Hàn chị ạ. Cái kiểu thích " Fall in love" ấy. Sét đánh xoẹt xoẹt :P Hồi còn đi học cấp 3, thích từ những áng thơ được học, và cũng chỉ hiểu trong phạm vi " được hiểu". Giờ bỗng dưng trỗi lại cái niềm yêu thích ấy, tìm thơ Hàn, nhớ thơ Hàn, đọc về Hàn. Thiếu cái mơ nữa là đủ bộ. ^^ Đời ông khổ quá. Nhưng mà là 1 quãng đời " say vs tình ", rất đẹp đúng k chị :)

      Xóa
  4. Mình cũng hay nghe mẹ kể chuyện, mỗi buổi tối nằm cạnh mẹ và được mẹ thì thầm vào tai những câu chuyện trong cuộc sống. Luôn có rất nhiều điều trong những câu chuyện ấy khiến mình suy nghĩ. Và rồi thấy quý trọng bản thân mình hơn. :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mỗi lần như vậy có cái cảm giác vẫn bé bỏng như dạo nào vậy. Những điều bình dị nhỏ nhoi nhưng ấm áp. ;)

      Xóa
  5. Gem ơi ! code blog hay quá, bạn share cho mình với được không ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái này đơn giản hơn thiết kế bên kia nhiều mà bạn. Làm cái cũ mới ngồi chau truốt hết tuyết đến nhạc,chứ cái này, bạn vào thiết kế --> Mẫu ---> Chế độ xem động. Sau đó chọn kiểu bạn thích rồi Ok thôi.

      Xóa
    2. Vậy à, mình lại cứ tưởng phải dùng đến jquery và lightbox cơ đấy.

      Xóa
  6. Dạo này không thấy Na nữa .
    Thời gian gần đây DN hơi phiền phức xíu nhưng vẫn nghĩ tới Na , có vào đọc entry của Na và vài người bạn nhưng không để lại cmt gì cả .
    ______

    Mọi thứ DN cần refresh nó lại . Ổn nha Na .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ừ, DN cũng vậy. Thi xong rồi thì hãy nghỉ ngơi thật tốt nhé :)

      Xóa
  7. - Blog e nhìn k đẹp như blog chị :(

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạo này Na k thấy e. Click thì lại k vào blog e đc. Lúc edit cho e cái blog, Na copy toàn bộ code cùng của blog Na đó chứ. :) Còn cái tuyết rơi thì chẳng hiểu sao nó k chịu hiện.

      Na đổi qua giao diện này cho đơn giản và đổi gió ^^

      Xóa
    2. Dạ . Dạo này e mắc bận phải đi thực tập ^^ . Giờ mới có t.g để online :) . À mà e chuyển qa chế độ xem động sao k đc nhỉ

      Xóa
    3. Thực tập jì cơ? Pé Sữa đã đi thực tập r á :-o

      Xóa
    4. Hehe . E học ĐH năm 2 rồi mà s' :-p

      Xóa
    5. :| Lớn vậy r à, cơ mà sao năm 2 đã đi thực tập :(

      Xóa
    6. Hjhj , Năm 2 năm 3 chủ yếu là đi thực tập thôi s'

      Xóa
  8. Haizzz, giờ mới ghé nhà Na được này. Mấy bữa trước sao vào là cứ báo lỗi suốt. Thấy nàng cũng ít ghé nhà Nắng, nên giận luôn rồi.
    Hôm nay vào blog DN, thấy na có cmt. Cảm ơn vì Na đã hiểu, và dù sao thì mọi chuyện cũng đã ổn rồi.
    Chúc Na năm mới vui vẻ nhé. ♥

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không phải là k ghé, chỉ là ghé và k để lại cmt, nếu k thì ta cũng chẳng biết nàng đang mệt mỏi. :) Loanh quanh lòng vòng mấy blog khác, chỗ nào cũng thấy cmt của nàng cả, nên đôi khi cũng tiện đường đọc. ^^ Nàng vẫn sống nhiều cảm xúc như ngày cũ. Mọi thứ ổn là tốt rồi. Vốn dĩ thì cái j` cũng sẽ ngăn nắp, quan trọng là thời gian thôi ;)

      Năm mới gần đến, thư giãn đầu óc đi nhé cô bạn của tôi. Ôm cô >:D<

      Xóa
    2. Sắm đồ tết chưa nàng? :)

      Xóa
    3. Lớn r thì cái vấn đề đồ tết nó ko là niềm vui to oành như lúc nhỏ nữa. Nên chỉ thích thú vs khoảng thời gian chuẩn bị Tết cùng ba má thôi. Đồ thì mua đều 12 tháng trong năm r nàng ạ :)) Cơ mà vẫn mua " đồ Tết" kiếm niềm vui ( mà vẫn chủ yếu là do đc thêm thời gian đi chơi cùng mẹ nên vui) :P

      Xóa
  9. Blog cia e bị lỗi r chị ơiiiiiiiiiiii

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. :| Chị đến chịu vs cái blog của e, từ khi e qua đây chưa ngày nào nó yên ổn thì phải @@

      Xóa
    2. Hình như nó ghét e :(
      Mà s' vào blog này của e đc k

      Xóa
    3. S's chỉ e chuyển qa chế độ xem động đi

      Xóa
    4. em vào thiết kế, chỗ mẫu đó, em thấy luôn chữ chế độ xem động. Click vào đó, ok.

      Xóa
  10. chắc sau này e sẽ k kết hôn quá, nhưng trước hết cứ tận hưởng từng hạnh phúc nhỏ bé này trước đã :). Cơ mà sao e chả thấy cài bài này của c nó chia sẻ bài đang j vs e,nhớ blog c, vào thăm e mới pik :(

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. :( Thế à, hóa ra khoảng thời gian bé Tiểu Yên nhớ Na nó dài thế cơ đấy :P Hì, Na đùa thôi. Tại Na k để G+ nên nó cũng chẳng hiện :D

      p/s: Phải rồi, có hp là phải tận hưởng, còn trẻ, lo xa già người ^^

      Xóa
    2. :(,c ns e buồn,tại ngày nào cũng lên blog mà k thấy bài thế là buồn quá vào mới pik là c viết bài mới r :)

      Xóa
    3. Hì, chị đùa thôi.

      Dạo này em có buồn nhiều nữa ko... :) Mọi thứ ngăn nắp hơn r chứ ? Chị thì viết entry hoài, còn bé thì thật lâu thật lâu mới viết ^^

      Xóa
    4. e chỉ khi nào có cảm xúc mới viết,e đang hp lắm c ạ ♥

      Xóa
    5. khi nào e có nhìu cảm xúc e mới viết chị a,e đang rất hp,e đang tập sắp xếp chúng Na ạ ♥

      Xóa
  11. DN bỏ blog r s' ơi T_T . Buồn :(

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chỉ là tạm chia tay thôi mà em.:) Đôi khi 1 mình giải quyết nỗi buồn và để cân bằng lại bản thân, tốt hơn là đông đúc mà cảm thấy cô độc, Na nghĩ v. ^^

      Xóa
    2. Dạ vâng :( . Em mong DN quay lại sớm hơn

      Xóa
  12. Bận chút thời gian quay lại nhà e, thấy khác đi nhiều. Sự thay đổi đôi khi làm tươi mới con ng hơn e nhỉ? Entry buồn, mà chính xác hơn là đau. Nỗi đau có lẽ chỉ ng trong cuộc là thấm nhất. Phụ nữ khổ, muôn đời là vậy. Đàn ông thì cũng có ng này ng nọ thôi, chị thì cứ luôn giữ cho mình niềm tin, dù rằng đã vấp ngã, nhưng vẫn hiểu cuộc đời này còn nhiều giá trị lắm, giá trị hơn cả những cái mình đã từng tưởng là cả một cuộc đời. Na ạ, hôm nay chỗ chị có mưa, mỗi lần thấy mưa, là chị nhớ đến e, thật đấy....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Khi viết entry này, Na cũng nghĩ đến chị. Một nỗi nhớ bình yên.

      Cuộc đời dù ngắn nỗi nhớ quá dài... Yêu 1 người nào rồi cũng vậy, tưởng như mất cả đời để quên đi họ. Chị nói đúng, c.s này còn nhiều giá trị, rất rất nhiều giá trị mà ta chưa nhìn tới. :) Đó là lí do sau đừng đỗ vỡ, họ có thể vực lên đc. Để biết rằng sự tồn tại của mìh còn để bảo vệ cho 1 ai đó.

      Thật vui khi nghe chị nói nhìn mưa nhớ em. Em từng có 1 người yêu thích mưa, rất thích mưa. Và mỗi khi nhìn mưa nghe mưa nghĩ về mưa, anh ấy cũng send cho e 1 mess như vậy, anh bảo có jì đó gắn chặt em vs mưa ;) K bik c thế nào, chắc chỉ là cảm xúc tự nhiên thôi.

      Ngày ấm áp c nhé >:D<

      Xóa
  13. Sao e chuyển qa Snapshot như s' k đc :( Nó bảo k có bài đăng

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. CÓ thể do hình ảnh trong entry.

      Haiz. Mà Na cũng chẳng biết nữa. Mỗi blog mỗi kiểu. :-<

      Xóa
  14. Vỗn dĩ, cuộc đời là vậy.

    Và vốn dĩ, chuyện đời sẽ được làm thành phim...

    Trả lờiXóa